phân tích 6 câu cuối cảnh ngày xuân
Tà tà bóng ngả về tây
Chị em thơ thẩn dang tay ra về
Bước dần theo ngọn tiểu khê
Lần xem phong cảnh có bề thanh thanh
Nao nao dòng nước uốn quanh
Dịp cầu nho nhỏ cuối ghềnh bắc ngang
Đoạn thơ trên tả cảnh chị em Thúy Kiều du xuân trở về. Ngày dần tàn. Mặt trời đã chênh chếch về phía tây. Cùng vs hoàng hôn của cảnh vật, lòng người dường như cũng đang chìm trong 1 cảm xúc, 1 trạng thái băn khoăn khó tả:
" Tà tà bóng ngả về tây
Chị em thơ thẩn dang tay ra về"
Trong văn chương, hình ảnh hoàng hôn, chiều tà thường gợi lê cảm xúc buồn bã, thê lương. Cuộc du xuân vừa náo nức, tưng bừng là thế, giờ đã lặng lẽ chìm vào cô tịch. Tâm trạng con người ko khỏi lưu luyến, băn khoăn. Gam màu tươi sáng rực rỡ của bức tranh xuân đến đây dc thay = màu nhạt nhòa của nắng chiều lảng bảng. Cảnh vật vẫn đẹp, vẫn nên thơ vs "dòng nước uốn quanh","nhip cầu nho nhỏ" nhưng đã thiếu vắng đi rất nh` hơi thở của người. Bước chân thơ thẩn trên đường về của chị em Kiều như có cái j` đó giăng mắc, khó nói. Các từ láy "tà tà","thanh thanh","nao nao" ko chỉ biểu đạt sắc thái của cảnh vật mà còn bộc lộ tâm trạng người. 2 chữ"nao nao" đã nhuốm màu. Cảm giác băn khoăn, xao xuyến về 1 ngày vui xuân đang còn mà sự linh cảm về điều sắp xảy ra đã xuất hiện trong tâm hồn đầy nhạy cảm của Kiều.